Khi còn ở Việt Nam, tôi từng nghĩ rằng đi du học nghề Đức sẽ chỉ xoay quanh những giờ học trong lớp, với thầy cô giảng dạy, bài tập và kiểm tra giống như thời học phổ thông. Nhưng khi bắt đầu bước vào giai đoạn thực tập tại doanh nghiệp, tôi mới thực sự hiểu rõ bản chất của chương trình Ausbildung: học phải đi đôi với hành. Và chính khoảng thời gian này đã mang đến cho tôi nhiều trải nghiệm đáng nhớ, khác biệt hẳn so với việc chỉ ngồi học lý thuyết. Ở trường nghề, chúng tôi được học kiến thức nền tảng liên quan đến chuyên ngành. Ví dụ, tôi chọn ngành điều dưỡng nên những buổi học đầu tiên chủ yếu là lý thuyết về cơ thể con người, cấu trúc y khoa, quy trình chăm sóc bệnh nhân hay các quy định y tế. Thầy cô rất tận tình, giải thích từng khái niệm, thậm chí còn đưa ra tình huống giả định để học sinh thảo luận. Mọi thứ trên giấy tờ, trong giáo trình đều rất logic và dễ hiểu, nhưng đôi khi vẫn còn khá xa vời với thực tế. Chỉ đến khi bước chân vào bệnh viện thực tập, tôi mới cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt. Ở đó, mọi thứ không diễn ra chậm rãi như trong sách, mà nhanh chóng, chính xác và nhiều áp lực hơn. Có những hôm bệnh nhân đông, công việc dồn dập, tôi phải vừa làm vừa học, không có nhiều thời gian suy nghĩ lâu. Tôi phải ghi nhớ quy trình, thực hiện đúng kỹ thuật, đồng thời ứng xử khéo léo với bệnh nhân và đồng nghiệp. Những tình huống bất ngờ xuất hiện liên tục, đòi hỏi khả năng thích nghi nhanh mà không một cuốn sách nào có thể dạy đầy đủ. Điều tôi thấy khác biệt lớn nữa là mối quan hệ giữa học viên và người hướng dẫn tại nơi thực tập. Ở lớp học, thầy cô là người giảng giải, còn học viên tiếp thu. Nhưng trong bệnh viện, những y tá, điều dưỡng trưởng vừa là người hướng dẫn vừa là đồng nghiệp. Họ không chỉ dạy tôi cách làm mà còn trực tiếp quan sát, đánh giá thái độ và tinh thần trách nhiệm. Có lần tôi lúng túng khi thay băng cho bệnh nhân, chị điều dưỡng trưởng nhắc nhở khá nghiêm khắc. Ban đầu tôi thấy áp lực, nhưng sau đó hiểu rằng chính những góp ý ấy giúp mình trưởng thành và tự tin hơn. Thực tập cũng dạy tôi nhiều kỹ năng mềm mà lý thuyết không thể mang lại. Tôi học cách quản lý thời gian khi vừa phải hoàn thành ca trực, vừa chuẩn bị bài vở ở trường. Tôi học cách giao tiếp với bệnh nhân bằng tiếng Đức, ban đầu còn vụng về nhưng dần dần tự nhiên hơn. Tôi học cách làm việc nhóm, chia sẻ trách nhiệm cùng đồng nghiệp, thay vì chỉ làm việc cá nhân. Tất nhiên, thực tập không phải lúc nào cũng dễ dàng. Có những ngày làm việc kéo dài 8 tiếng khiến tôi mệt mỏi, hay có lúc cảm thấy thiếu tự tin vì mắc lỗi. Nhưng chính sự vất vả đó đã giúp tôi nhận ra giá trị thật sự của con đường mình đang đi. Lý thuyết cho tôi nền tảng, nhưng thực tập mới là nơi tôi rèn luyện bản lĩnh, tích lũy kinh nghiệm và hình thành thói quen nghề nghiệp. Giờ đây, khi nhìn lại, tôi thấy rằng sự kết hợp giữa học lý thuyết và thực tập chính là điểm mạnh nhất của du học nghề Đức. Lý thuyết giúp tôi hiểu, còn thực hành giúp tôi làm được. Hai mảnh ghép ấy bổ sung cho nhau, biến một học sinh non nớt thành một người thợ, một điều dưỡng, một kỹ thuật viên thực sự. Và hơn hết, chính những ngày thực tập đã cho tôi cảm giác mình đang từng bước hòa nhập vào xã hội Đức, không chỉ là một du học sinh mà là một phần của lực lượng lao động nơi đây.