https://conkec.com/ Từ rất lâu đời, văn hóa hợp chợ của nhân dân ta đã được hình thành. Những phiên chợ quê là nơi để mọi người trao đổi hàng hóa, buôn bán, giới thiệu những đặc sản địa phương. Không khí chợ phiên mang đậm hơi thở của cuộc sống nông thôn, là kí ức tuổi thơ quý báu của nhiều người. Những nét đặc biệt riêng của chợ phiên ở mỗi vùng quê khác nhau đã được nhân dân ta lưu giữ lại trong những bài ca dao. Ước gì mình lấy được ta Để cùng buôn bán chợ xa, chợ gần Vui nhất là chợ Đồng Xuân Kẻ buôn, người bán xa gần thảnh thơi… Anh về hái đậu trẩy cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên Chợ lỡ phiên tốn công thiệt của Miệng tiếng người cười rỡ sao nên Lấy chồng phải gánh giang sơn Chợ phiên còn lỡ, giang sơn còn gì ? Thương người buôn bán trăm ngàn Chợ quê thu góp bạc tiền miên man. Tổng ta giàu thịnh đâu bằng Người nhiều của lắm vẻ vang miếu đình. Vui nhất là chợ Đồng Xuân Thứ gì cũng có xa gần bán mua Cổng chợ có chị hàng hoa Có người đổi bạc chạy ra chạy vào Có hàng "sực tắc" bán rau Kẹo cau, kẹo đạn, miến xào, bún bung Lại thêm bánh rán kẹo vừng Đằng trước bún chả đằng sau bún giò. Chợ Keo ngày một, ngày ba Ngày sáu, ngày tám quả là vui chưa Hôm nay sau buổi chợ trưa Người bán đã đoạn, người mua đã rồi Con sông Thiên Đức hẹp hòi Làm sao cho nước trên thoi đổ về. Ơn chàng đã có lòng vì Ngỏ lời phương tiện muốn bề tóc tơ Nhân khi em ở lại nhà Làm nghề canh cửi sớm khuya chuyên cần Vốn riêng được một vài trăm Đem đi buôn bán Đồng Xuân chợ này Buôn hàng vải lụa bấy nay Nhờ trời vốn lãi độ ngày ba trăm. Mồng một chơi cửa, chơi nhà Mồng hai chơi điếm, mồng ba chơi đình Mồng bốn đi chợ Qua Ninh Mồng năm chợ Trình, mồng sáu Non Côi Nghỉ ngày mồng bảy mà thôi Bước sang mồng tám đi chơi chợ Viềng Chợ đang đông em không toan liệu Chợ tan rồi em bán chịu không ai mua Bán hàng thì bán sớm mai Chợ trưa, người vãn còn nài làm chi. Chợ Chùa một tháng sáu phiên Mời anh đi chợ thăm miền quê ta Xanh nhất là chị hàng na Mặn mà hàng muối, ngọt hoa hàng đường Thơm ngát là chị hàng hương Thanh tao hàng cá, phô trương hàng vàng Bộn bề là chị hàng giang Bán rổ, bán rá, bán sàng, bán nia Nghênh ngang là chị hàng cua Hàng ếch nhấp nhỏm , người mua cũng nhiều Hàng khoai đếm suốt tới chiều Người quen kẻ lạ cũng điều ngợi khen Đồn rằng Chợ Nội vui thay Bên đông có miếu, bên tây có chùa Giữa chợ có miếu thờ vua Đôi bên nước chảy đò đưa em về. Chợ Gióng một tháng sáu phiên, Bắt cô hàng xén kết duyên châu trần Xa xôi dịch lại cho gần Cách sông cách núi cũng lần cũng sang Người ơi tôi dặn người rằng Đâu hơn hãy lấy, đâu bằng đợi tôi. Kéo quân qua cửa Hùng Quan Chim muôn tiếng hát, hoa ngàn hương đưa Kể từ sông Vệ, chợ Gò Ngó vô Thi Phổ thấy đò Dắt Dây Đồng Cát buôn bán sum vầy Ngó vô Lò Thổi thấy cây xùm xòa Từ Sơn một đỗi xa xa Ngó vô Quán Sạn cũng đà nghỉ ngơi Chợ Huyện là chỗ ăn chơi Trong tê Quán Vịt là nơi hữu tình Trà Cầu sao vắng bạn mình Hai hàng chau lụy như bình nước nghiêng. Chợ tỉnh Nam vui lắm ai ơi! Quanh năm tứ thời thiên hạ bán mua Đủ hàng thịt gạo rau dưa Đủ loài tôm cá ốc cua thịt gà Bao nhiêu vải vóc lụa là áo quần, khăn, mũ bầy ra thiếu gì! Hàng quà chẳng thiếu thứ chi Bún thang, bún chả, kẹo bi, kẹo vừng. Chợ Nghè có món bún riêu Bún cua, bún ốc, bún tiêu, bún gà Bún đường bừa cái sợi nó ngà ngà Riêu cua đầy gạch đổ òa lên trên. Ai đâu mà chẳng biết ta Ta ở Xóm Láng, vốn nhà trồng rau Rau thơm, rau húng, rau mùi Thì là, cải cúc, đủ loài hành hoa Mồng tơi, mướp đắng, ớt cà Bí đao đậu ván vốn nhà trồng nên Giúp em quan tám cho bền Mượn người lịch sự gánh lên chợ trời Gánh đi lòng những bồi hồi Mong cho đến chợ còn ngồi nghỉ ngơi! Tưởng rằng chợ Sái mỹ miều Chỉ lắm hàng củi với nhiều hàng cơm Chợ Nưa hàng giậm hàng rơm Chợ Trôi hàng vải, hàng cơm dải dầu Chợ Nghệ thì lắm bò trâu... Ai lên Cam Lộ thì lên Sáu phiên một tháng không quên dạ người. Ai lên chợ Thái buôn chè Để tôi buôn ấm ngồi kề một bên. Ai lên Đồng Tỉnh, Huê Cầu Đồng Tỉnh bán thuốc, Huê Cầu nhuộm thâm Dù ai đi chợ Thanh Lâm Mua anh một áo vải thâm hạt dền. Ru con con ngủ cho mùi Để mẹ đi chợ mua vôi ăn trầu Mua vôi chợ Quán, chợ Cầu Mua cau Nam Phổ mua trầu chợ Dinh Cá tôm mua tại chợ Sình Triều Sơn bán nón, Bao Vinh bán đường. Ai về chợ Mỹ quê em Mua ổi xá lỵ để mừng bà con Ổi này hương vị rất ngon Anh ơi! Ăn thử hỏi còn đợi chi! Ai về Hà Tĩnh thì về Mặc lụa chợ Hạ, uống nước chè Hương Sơn. Chợ Gồm đồ gốm Phú Hội đồ đan Tiện đường ghé lại Cảnh An Mua thêm chiếc võng cho nàng đưa con Ai về Hoằng Hóa mà coi Chợ Quăng một tháng ba mươi phiên chiều. Chợ Bưởi mồng chín tháng tư Riêng một tháng tám lại dư phiên Rằm Ai ơi nhớ lấy kẻo nhầm Đi mua hoa quả chơi Rằm trung thu Ai về nhớ vải Đinh Hòa Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu Khê Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào. Ai về Nhượng Bạn thì về Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn. Chiều chiều ra chợ Đông Ba Ngó về hàng bột, trông ra hàng đường Nhìn mai, ngắm liễu, xem hường Cô nào đẹp nhất xin nhường cho tôi. Chợ nào vui bằng chợ Gò (Công) Tôm khô, cá trung, thịt bò, thịt heo Thật nhiều bánh ướt, bánh xèo Bánh khô bánh nổ bánh bèo liên lu. Nghèo hèn giữa chợ ai chơi Giàu sang trong núi nhiều người tới thăm. Hà Đông có chợ đàng xuôi Ngỗng, vịt cũng lắm, đồ chơi cũng nhiều. Em đây ở rẫy ăn còng Còn anh ở chợ ăn ròng mắm nêm. Chợ Bến Thành dời đổi Người sao khỏi hợp tan xa gần gửi nghĩa tào khang Chớ ham quyền quý mà đá vàng xa nhau. Thương em như thể dây lang, Dưới rỏng, trên hàng ai dứt đừng cho Anh ơi! chớ liệu đừng lo Dù ai cấm chợ ngăn đò, có em. Lời kết : Ca dao dân ca đã giúp ta giữ lại những nét sinh hoạt văn hóa truyền thống của dân tộc. Ngày nay, văn hóa chợ phiên không còn được coi trọng như trước, nhưng qua những bài ca dao, nét văn hóa đẹp ấy sẽ còn được lưu truyền mãi.